25 Ta đã đào giếngVà uống nước;Ta đã làm cạn khô mọi sông ngòi Ai Cập.Với đôi bàn chân của ta.”
26 Có phải ngươi không hề nghe rằngTa đã định việc nầy từ lâu?Những gì Ta đã hoạch định từ xa xưa,Nay Ta khiến nó xảy ra;Để ngươi biến các thành kiên cố,Ra những đống đổ nát hoang tàn.
27 Cư dân các thành ấy phải bó tay,Khiếp sợ và hổ thẹn;Họ như cây cỏ ngoài đồng,Giống như đám cỏ xanh,Như cỏ non mọc trên mái nhà,Khác nào cánh đồng trước khi lúa mì mọc lên.
28 Nhưng Ta biết khi ngươi ngồi, lúc ngươi đứng;Khi ngươi ra, lúc ngươi vào,Và ngay cả khi ngươi điên cuồng chống lại Ta.
29 Vì ngươi điên cuồng chống lại Ta,Và lời ngạo mạn của ngươi đã thấu đến tai TaNên Ta móc khoen vào mũi ngươi,Tra hàm thiếc vào miệng ngươi,Ta sẽ khiến ngươi phải trở vềTheo con đường mà ngươi đã đến.’
30 Hỡi Ê-xê-chia, đây sẽ là dấu hiệu cho con: Năm nay các con sẽ ăn sản vật tự mọc, năm thứ nhì ăn sản vật mọc lên do hạt giống tự rơi; nhưng đến năm thứ ba, hãy gieo và gặt, trồng nho và ăn trái.
31 Những người trốn thoát của nhà Giu-đa còn sống sót sẽ tiếp tục đâm rễ ở dưới và ra trái ở trên.