14 Nhưng Si-ôn từng nói rằng: “Đức Giê-hô-va đã từ bỏ tôi;Chúa tôi đã quên tôi.”
15 “Người mẹ có thể nào quên cho con mình bú,Hoặc không thương đến con ruột của mình chăng?Dù người mẹ quên con mình,Ta vẫn không bao giờ quên con.
16 Nầy, Ta đã chạm con trong lòng bàn tay Ta;Các tường thành của con luôn ở trước mặt Ta.
17 Con cái của con nhanh chóng trở về;Kẻ phá hại, hủy diệt con sẽ rời khỏi con.
18 Hãy ngước mắt nhìn chung quanh;Tất cả chúng đều tập trung lại và đến với con!”Đức Giê-hô-va phán: “Thật như Ta hằng sống,Con sẽ đeo tất cả chúng như đồ trang sức,Và mang chúng như thắt lưng của cô dâu!
19 Thật, các nơi đổ nát hoang vu,Và đất bị tàn phá của con,Nay trở nên quá chật hẹp cho dân chúng ở.Những kẻ ăn nuốt con sẽ lánh xa con.
20 Con cái mà con sinh trong thời gian mất người thânSẽ nói vào tai con:‘Đất đai chật hẹp quá cho con,Hãy dọn chỗ cho con ở.’