13 Ngươi lại quên Đức Giê-hô-va, Đấng đã tạo nên ngươi,Đã giương các tầng trờiVà đặt nền móng quả đất,Để suốt ngày ngươi cứ run sợVì cơn giận của kẻ áp bức,Khi nó định hủy diệt ngươi sao?Nhưng bây giờ, cơn giận của kẻ áp bức ấy ở đâu?
14 Kẻ bị bắt đem đi sẽ nhanh chóng được thả ra;Sẽ không chết trong ngục tối,Và cũng không thiếu lương thực.
15 Vì Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi,Là Đấng làm cho biển động, và sóng vỗ ầm ầm.Danh Ta là Đức Giê-hô-va vạn quân.
16 Ta đã đặt lời Ta trong miệng ngươi,Và cho ngươi núp dưới bóng bàn tay Ta,Trong khi dựng các tầng trời,Đặt nên móng quả đất,Và nói với Si-ôn rằng: ‘Ngươi là dân Ta.’”
17 Hỡi Giê-ru-sa-lem,Hãy thức dậy, thức dậy và đứng lên!Ngươi đã uống chén thịnh nộTừ tay Đức Giê-hô-va,Đã uống cạnChén làm cho loạng choạng.
18 Trong số các con trai mà Giê-ru-sa-lem đã sinh ra,Không một đứa nào dắt nó;Trong số các con trai mà nó đã nuôi,Chẳng một đứa nào đến cầm lấy tay nó.
19 Hai tai họa nầy đã xảy đến cho ngươi,Tức là tàn phá và hủy diệt, đói kém và gươm đao;Ai là người cảm thương ngươi?Ta sẽ lấy gì an ủi ngươi?