18 Trong số các con trai mà Giê-ru-sa-lem đã sinh ra,Không một đứa nào dắt nó;Trong số các con trai mà nó đã nuôi,Chẳng một đứa nào đến cầm lấy tay nó.
19 Hai tai họa nầy đã xảy đến cho ngươi,Tức là tàn phá và hủy diệt, đói kém và gươm đao;Ai là người cảm thương ngươi?Ta sẽ lấy gì an ủi ngươi?
20 Con cái ngươi đều ngất xỉu,Nằm ngổn ngang khắp đường phố,Như sơn dương mắc lưới,Chúng ở dưới cơn giận của Đức Giê-hô-vaVà sự quở trách của Đức Chúa Trời ngươi!
21 Vậy hãy nghe đây, hỡi kẻ khốn khổ,Là kẻ say nhưng không phải vì rượu:
22 Chúa là Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời ngươi,Là Đấng bênh vực dân Ngài, phán thế nầy:“Kìa, Ta đã lấy lại từ tay ngươi chén làm cho loạng choạng,Là chén của cơn thịnh nộ Ta;Ngươi sẽ không còn uống nó nữa.
23 Ta sẽ đặt chén ấy vào tay kẻ làm khổ ngươi,Là những kẻ bảo ngươi rằng:‘Hãy nằm xuống cho ta bước qua!’Rồi lưng ngươi như nền đất,Như đường đi cho người ta qua lại.”