1 Người công chính chết đi,Chẳng ai lưu tâm đến;Người nhân đức bị cất đi,Nhưng không ai hiểu rằng:Chính vì tai họa sắp đến,Mà người công chính được cất đi;
2 Người sẽ đi vào sự bình an.Người nào sống ngay thẳngThì được an nghỉ trên giường mình.
3 Nhưng các ngươi là con cháu của phù thủy,Dòng dõi của kẻ gian dâm và mại dâm kia,Hãy lại gần đây!
4 Các ngươi nhạo cười ai?Các ngươi há miệng rộngVà le lưỡi chống lại ai?Chẳng phải các ngươi là con cái phản loạn,Là dòng dõi dối trá sao?
5 Các ngươi hành dâm với nhau bên cây cối,Dưới mọi lùm cây xanh;Các ngươi giết con cái làm sinh tế nơi thung lũng,Trong những hốc đá!
6 Những tảng đá bóng láng trong thung lũng là phần riêng của ngươi;Thật, đó là tài sản của ngươi.Ngươi đã làm lễ quánVà dâng tế lễ chay cho chúng!Ta có nguôi giận được vì những việc đó không?
7 Ngươi đặt giường mình trên núi rất cao,Và lên đó dâng sinh tế.