11 Bấy giờ, dân Ngài nhớ lạiMôi-se ngày xưa và hỏi:“Đấng đã đem người chănVà bầy chiên lên khỏi biển ở đâu?Đấng đã đặt Thánh Linh của NgàiGiữa dân Ngài, ở đâu?”
12 Đấng khiến cánh tay vinh quang NgàiĐi bên phải Môi-se,Là Đấng đã rẽ nước ra trước mặt họ,Để rạng danh đời đời;
13 Là Đấng đã dìu dắt dân Ngài vượt trên sóng đào,Như ngựa phi trong hoang mạc mà không vấp ngã.
14 Thần của Đức Giê-hô-va đã khiến dân Ngài nghỉ ngơi,Như bầy súc vật xuống thung lũng tìm nơi nghỉ.Ngài dẫn dắt dân Ngài như thếĐể danh Ngài được vinh quang.
15 Từ trên trời, xin Chúa nhìn xuống,Từ chỗ ở thánh và vinh quang của Ngài, xin Chúa xem!Lòng sốt sắng và công việc quyền năng của Ngài ở đâu?Sự xúc động và lòng thương xót của NgàiBị ngăn lại rồi ư!
16 Thật, Ngài là Cha chúng con;Dù Áp-ra-ham không biết chúng con,Và Y-sơ-ra-ên chẳng thừa nhận chúng con;Lạy Đức Giê-hô-va, Ngài vẫn là Cha chúng con,Danh Ngài là Đấng Cứu Chuộc chúng con từ trước vô cùng.
17 Lạy Đức Giê-hô-va, sao để chúng con lầm lạc khỏi đường Ngài?Sao để lòng chúng con cứng cỏi đến nỗi chẳng kính sợ Ngài?Vì các đầy tớ Ngài và các bộ tộc của cơ nghiệp Ngài,Xin Chúa trở lại!