1 Đây là lời Đức Giê-hô-va phán với Giê-rê-mi về cơn hạn hán:
2 “Giu-đa lâm cảnh tang tóc,Cổng thành tiêu điều;Dân chúng đều khóc than cho xứ sở,Và vang lên tiếng kêu la của Giê-ru-sa-lem.
3 Người quyền quý sai đầy tớ đi kiếm nước;Chúng đi đến hồ,Nhưng không có nước,Mang bình không trở về;Chúng thẹn thùng, bực dọc,Trùm đầu lại.
4 Mặt đất nứt nẻ,Vì không có mưa rơi xuống đất,Các nông dân xấu hổ,Trùm đầu lại.
5 Nai cái đẻ con ngoài đồng rồi bỏ con lại,Vì không có cỏ.
6 Lừa rừng đứng trên các đồi trọc,Thở hổn hển như chó đồng,Mắt lờ đờVì không có cỏ.”
7 “Lạy Đức Giê-hô-va, dù tội ác chúng con làm chứng nghịch lại chúng con,Xin vì danh Ngài mà hành động!Vì nhiều lần chúng con bất trung với Ngài;Chúng con đã phạm tội với Ngài.