2 Để cho con cái chúng nhớ lại bàn thờVà các trụ thờ A-sê-raGần các lùm cây rậm láTrên các đồi cao.
3 Hỡi núi Ta trong cánh đồng,Ta sẽ phó mọi của cải, châu báu ngươi cho kẻ cướpVì tội lỗi ngươi đã phạm trên các nơi caoTrong khắp bờ cõi mình.
4 Ngươi sẽ tự đánh mấtCơ nghiệp Ta ban cho.Ta sẽ bắt ngươi phục dịch kẻ thù ngươiTrong một xứ mà ngươi chưa từng biết;Vì ngươi đã nhen lửa giận Ta lên,Thì nó sẽ thiêu đốt mãi mãi.”
5 Đức Giê-hô-va phán:“Đáng nguyền rủa cho kẻ nhờ cậy loài người,Lấy loài xác thịt làm cánh tay,Lòng dạ lìa khỏi Đức Giê-hô-va.
6 Người ấy như thạch thảo trong hoang mạc,Không thấy phước đến.Phải sống nơi đồng hoang cằn cỗi,Trên đất mặn không dân ở.
7 Phước cho người nhờ cậy Đức Giê-hô-va,Lấy Đức Giê-hô-va làm nơi nương tựa mình.
8 Người ấy như cây trồng bên bờ suối,Đâm rễ theo dòng nước chảy;Gặp khi trời nắng cũng chẳng sợ hãiMà lá vẫn xanh tươi.Gặp năm hạn hán cũng chẳng lo gìMà cứ ra trái không dứt.