Giê-Rê-Mi 31:17-23 RVV11

17 Đức Giê-hô-va phán:“Sẽ có hi vọng cho tương lai của con;Con cháu con sẽ trở về bờ cõi mình.

18 Thật, Ta đã nghe tiếng thở than của Ép-ra-im:‘Ngài đã sửa phạt con, và con bị sửa phạtNhư con bò tơ chưa quen ách.Xin Chúa đem con về, thì con sẽ được trở về;Vì Chúa là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của con!

19 Sau khi bị lầm lạc, con đã ăn năn;Sau khi được dạy dỗ, con đã đấm ngực hối hận;Con xấu hổ thẹn thùngVì đã mang nỗi nhục của tuổi thanh xuân.’

20 Chẳng phải Ép-ra-im là con yêu dấu của Ta,Đứa con Ta rất mực yêu thương sao?Mỗi lần quở trách nó,Ta vẫn còn nhớ nó lắm.Cho nên lòng Ta yêu mến nó;Ta thương xót nó vô cùng.”Đức Giê-hô-va phán vậy.

21 “Hãy cắm mốc,Dựng bảng chỉ đường;Quan sát kỹ con đường lớn,Con đường mà con đã đi qua.Hỡi các trinh nữ Y-sơ-ra-ên, hãy trở về,Hãy trở về các thành của con!

22 Hỡi cô gái bất trung,Con còn lang thang đây đó cho đến bao giờ?Vì Đức Giê-hô-va đã làm một điều mới lạ trên đất:Đó là người nữ sẽ bảo bọc người nam.”

23 Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời Y-sơ-ra-ên, phán: “Khi Ta đem những kẻ lưu đày trở về thì trong đất Giu-đa và các thành nó, người ta sẽ còn nói lời nầy:‘Hỡi nơi ngự của sự công chính, hỡi núi thánh,Nguyện Đức Giê-hô-va ban phước cho ngươi!’