19 Ôi! Nỗi đau của tôi, nỗi đau của tôi,Nỗi quặn thắt trong lòng!Tâm hồn tôi bối rối;Tôi không thể nín lặng.Linh hồn ơi, ta đã nghe tiếng kènVà tiếng hò xung trận!
20 Tai ương dồn dập tai ương,Khắp xứ hoang tàn.Lều trại tôi thình lình bị phá hủy,Màn trướng tả tơi trong phút chốc.
21 Tôi còn phải nhìn thấy cờVà nghe tiếng kèn của quân thù cho đến bao giờ?
22 “Dân Ta thật dại dột,Chúng chẳng nhận biết Ta.Đó là những đứa con khờ dại,Thiếu hiểu biết,Khéo làm điều ác,Nhưng không biết làm điều thiện.”
23 Tôi nhìn trái đất, kìa, không có hình dạng và trống rỗng;Tôi xem các tầng trời thì không có ánh sáng.
24 Tôi nhìn lên các núi, chúng đều rúng động,Mọi đồi cao đều lung lay.
25 Tôi nhìn quanh, không một bóng người,Tất cả chim trời đều trốn biệt tăm.