6 “Người nhanh chân cũng không trốn kịp,Kẻ dũng sĩ cũng khó thoát thân;Về phương bắc, bên bờ sông Ơ-phơ-rát,Chúng vấp ngã té nhào!
7 Ai đó đã dâng trào như sông Nin,Như những con sông nổi sóng cuồn cuộn?
8 Ai Cập dâng trào như sông Nin,Như những con sông nổi sóng cuồn cuộn.Nó nói: ‘Ta sẽ dâng lên, bao phủ khắp đất;Tiêu diệt các thành và dân cư trong thành.’
9 Ngựa chiến, hãy xông tới;Chiến xa, hãy nhào lên!Các chiến binh, hãy xung trận;Người Cút và Phút mang thuẫn,Người Lu-đim giương cung.
10 Ngày ấy thuộc về Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân,Là ngày báo thù,Để báo trả kẻ thù nghịch Ngài.Gươm nuốt đến no nê,Uống máu say sưa.Vì Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân,Như tế lễ dâng trong đất phương bắc, bên sông Ơ-phơ-rát.
11 Hỡi trinh nữ, con gái của Ai Cập!Hãy lên Ga-la-át, và lấy nhũ hương;Ngươi dùng nhiều thuốc cũng vô ích,Chẳng chữa lành được ngươi!
12 Các nước đều nghe đến nỗi nhục của ngươi,Tiếng rên xiết của ngươi vang khắp đất;Vì dũng sĩ vấp dũng sĩCả hai cùng ngã nhào.”