37 Đầu nào cũng cạo trọc, râu nào cũng cạo nhẵn; bàn tay nào cũng có dấu cắt, lưng nào cũng quấn vải sô.
38 Trên mỗi nóc nhà Mô-áp, tại các quảng trường không gì ngoài tiếng khóc than, vì Ta đã đập vỡ Mô-áp như chiếc bình mà không ai ưa nữa.” Đức Giê-hô-va phán vậy.
39 “Kìa, nó tan nát làm sao!Chúng khóc than như thể nào!Mô-áp nhục nhã quay lưng chạy!Mô-áp sẽ trở nên trò cườiVà nỗi hãi hùng cho mọi lân bang.”
40 Đức Giê-hô-va phán:“Nầy, kẻ thù sẽ lướt nhanh như đại bàng,Xòe cánh phủ trùm trên Mô-áp.
41 Thành Kê-ri-giốt thất thủ,Các chiến lũy bị chiếm giữ;Trong ngày đó, lòng các dũng sĩ Mô-ápNhư lòng sản phụ lúc chuyển dạ.
42 Mô-áp sẽ bị tiêu diệt, không còn là một dân nữa,Vì nó đã lên mình chống lại Đức Giê-hô-va.”
43 Đức Giê-hô-va phán:“Hỡi cư dân Mô-áp!Kinh hoàng, hố sâu, và cạm bẫy đang chờ đợi ngươi.