39 “Kìa, nó tan nát làm sao!Chúng khóc than như thể nào!Mô-áp nhục nhã quay lưng chạy!Mô-áp sẽ trở nên trò cườiVà nỗi hãi hùng cho mọi lân bang.”
40 Đức Giê-hô-va phán:“Nầy, kẻ thù sẽ lướt nhanh như đại bàng,Xòe cánh phủ trùm trên Mô-áp.
41 Thành Kê-ri-giốt thất thủ,Các chiến lũy bị chiếm giữ;Trong ngày đó, lòng các dũng sĩ Mô-ápNhư lòng sản phụ lúc chuyển dạ.
42 Mô-áp sẽ bị tiêu diệt, không còn là một dân nữa,Vì nó đã lên mình chống lại Đức Giê-hô-va.”
43 Đức Giê-hô-va phán:“Hỡi cư dân Mô-áp!Kinh hoàng, hố sâu, và cạm bẫy đang chờ đợi ngươi.
44 Ai trốn được cảnh kinh hoàngSẽ rớt xuống hố sâu,Ai lên khỏi hố sâu,Sẽ rơi vào cạm bẫy.Vì Ta sẽ đem năm trừng phạtĐến trên Mô-áp,”Đức Giê-hô-va phán vậy.
45 “Kẻ lánh nạn kiệt sứcNúp dưới bóng Hết-bôn;Nhưng lửa phát ra từ Hết-bôn,Ngọn lửa từ giữa Si-hôn,Thiêu hủy trán của Mô-áp,Và sọ của đám dân hỗn hào.