6 Hãy trốn đi, tự cứu lấy mình,Như thạch thảo trong hoang mạc!
7 Vì ngươi trông cậy vào công lao và kho báu mình,Nên ngươi cũng sẽ bị chiếm đóng;Thần Kê-mốt sẽ bị lưu đàyCùng các thầy tế lễ và các thủ lĩnh nó.
8 Kẻ hủy diệt sẽ vào trong mọi thành,Không thành nào thoát khỏi;Thung lũng sẽ tiêu tanĐồng bằng bị tàn phá,Như Đức Giê-hô-va đã phán.
9 Hãy cho Mô-áp đôi cánhĐể nó bay đi trốn;Các thành nó sẽ hoang tàn,Không còn ai ở.
10 Đáng nguyền rủa cho kẻ làm việc Đức Giê-hô-va cách chểnh mảng!Đáng nguyền rủa cho kẻ không để gươm mình vấy máu!
11 Mô-áp vốn an nhàn từ khi còn trẻ,Như rượu lắng cặn,Chưa được rót từ bình nầy sang bình khác,Cũng chưa bị lưu đày;Cho nên vị của nó còn nguyênVà mùi của nó chưa đổi.”
12 Vì vậy, Đức Giê-hô-va phán:“Nầy, những ngày đến,Ta sẽ sai những người chắt lọc đến chắt nó ra.Họ sẽ rót từ trong bình ra,Làm trống bình nó đi,Rồi đập các bình ra từng mảnh.