4 Chúng bị đâm chết trong đất người Canh-đê,Người bị thương la liệt trên đường phố.
5 Y-sơ-ra-ên cùng Giu-đa chẳng bị bỏ bê,Bởi Đức Chúa Trời là Đức Giê-hô-va vạn quân của họ;Dù xứ sở chúng dẫy đầy tội lỗiVì chống lại Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.
6 Hãy trốn khỏi Ba-by-lôn,Mỗi người tự cứu lấy mạng sống mình!Đừng vì tội nó mà bị chết mất.Vì đây là kỳ báo trả của Đức Giê-hô-va;Ngài sẽ báo trả nó xứng đáng.
7 Ba-by-lôn vốn là cái chén vàng trong tay Đức Giê-hô-va,Làm cho cả đất say sưa;Các nước đã uống rượu nó,Vì thế mà trở nên điên cuồng.
8 Thình lình, Ba-by-lôn sụp đổ tan tành,Hãy khóc thương cho nó!Hãy lấy nhũ hương xoa lên vết thương nó;Biết đâu nó được chữa lành.
9 ‘Chúng ta cố chữa lành cho Ba-by-lônNhưng nó vẫn không lành.Hãy lìa bỏ nó,Mỗi người hãy trở về xứ mình;Vì án phạt nó thấu đến tận trời,Lên tận mây xanh.’
10 ‘Đức Giê-hô-va biện minh cho chúng ta.Hãy đến, chúng ta hãy rao ra trong Si-ônCông việc của Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta.’