1 Ôi! Ước gì đầu tôi là suối nước,Mắt tôi là nguồn lệ,Tôi sẽ khóc suốt ngày đêmCho những người bị tàn sát của con gái dân tôi!
2 Ôi! Ước gì tôi có một lữ quánTrong hoang mạc,Để tôi rời bỏ dân tôiMà đi xa khỏi họ.Vì họ đều là bọn tà dâm,Là phường gian trá.
3 “Chúng uốn lưỡi mình như cái cungChúng nắm quyền trong xứ bằng sự dối tráChứ không bằng sự chân thật.Chúng đi từ gian ác nầy đến gian ác nọ,Nhưng không nhận biết Ta.”Đức Giê-hô-va phán vậy.
4 Mỗi người phải thận trọng với người lân cận,Cũng đừng tin tưởng một anh em nào;Vì anh em sẽ lừa gạt anh em,Còn người lân cận thì đi vu khống.
5 Người nào cũng lừa gạt người lân cận,Không ai nói sự thật.Chúng luyện tập lưỡi mình nói dối,Miệt mài làm điều ác.
6 Đức Giê-hô-va phán: “Con đang sống giữa cảnh dối trá ấy;Vì dối trá mà chúng từ chối nhận biết Ta.”
7 Vì vậy, Đức Giê-hô-va vạn quân phán:“Nầy Ta sẽ luyện lọc và thử nghiệm chúngVì Ta có thể làm gì khác đối với con gái dân Ta?