11 Mặt trời, mặt trăng đứng yên tại chỗ,Vì sự chói sáng của những mũi tên Ngài,Và tia chớp của ngọn giáo Ngài chiếu ra.
12 Trong cơn giận, Chúa tuần hành trên đất,Trong cơn thịnh nộ, Ngài giày đạp các dân.
13 Chúa đi ra để giải cứu dân Ngài,Để giải cứu người được xức dầu của Ngài.Ngài đánh trọng thương đầu kẻ ác,Phá tan nhà nó, phơi trần từ nền đến cổ. (Sê-la)
14 Ngài lấy giáo nó đâm đầu lính chiến nó;Chúng kéo đến như giông bão để làm tôi tan tác,Chúng hả hê khi ăn nuốt kẻ khốn cùng trong nơi ẩn trốn.
15 Ngài cưỡi ngựa đi trên biển,Trên các dòng nước lớn đang sôi bọt.
16 Nghe những điều nầy, toàn thân con run rẩy,Môi con run cầm cập,Xương con như sắp mục nát,Và bước chân con lảo đảo.Con phải nín lặng để chờ ngày hoạn nạn,Là ngày có dân đến tấn công chúng con.
17 Cho dù cây vả sẽ không nứt lộc nữa,Vườn nho ngưng ra trái,Cây ô-liu bị thất mùa,Ruộng đồng không sinh sản lương thực,Bầy chiên bị dứt khỏi ràn,Và không có bầy bò trong chuồng nữa,