8 Lạy Đức Giê-hô-va, phải chăng Ngài nổi giận với các sông?Phải chăng cơn thịnh nộ Ngài nghịch với các suối?Có phải sự giận dữ Ngài nổi lên nghịch với biển,Khi Ngài cưỡi ngựa với chiến xa để giải cứu chăng?
9 Cung Ngài đã lấy ra khỏi bao,Lời thề cùng các bộ tộc là chắc chắn. (Sê-la)Ngài rẽ đất ra làm cho sông tuôn chảy.
10 Các núi thấy Ngài đều sợ hãi;Các dòng nước chảy xiếtCứ cuồn cuộn chảy,Vực sâu gào thét và giơ tay lên cao.
11 Mặt trời, mặt trăng đứng yên tại chỗ,Vì sự chói sáng của những mũi tên Ngài,Và tia chớp của ngọn giáo Ngài chiếu ra.
12 Trong cơn giận, Chúa tuần hành trên đất,Trong cơn thịnh nộ, Ngài giày đạp các dân.
13 Chúa đi ra để giải cứu dân Ngài,Để giải cứu người được xức dầu của Ngài.Ngài đánh trọng thương đầu kẻ ác,Phá tan nhà nó, phơi trần từ nền đến cổ. (Sê-la)
14 Ngài lấy giáo nó đâm đầu lính chiến nó;Chúng kéo đến như giông bão để làm tôi tan tác,Chúng hả hê khi ăn nuốt kẻ khốn cùng trong nơi ẩn trốn.