3 Vì thế, Đức Giê-hô-va phán:“Kìa, Ta định giáng tai họa trên dân nầyMà các ngươi không thể cởi khỏi cổ;Cũng không ngẩng đầu lên đượcVì ấy là kỳ hoạn nạn.
4 Trong ngày đó, người ta sẽ đàm tiếu về các ngươi;Chúng sẽ hát một bài ai ca rằng:‘Chúng ta bị hủy diệt hết rồi!Ngài cất sản nghiệp của dân taKhiến nó lìa khỏi ta,Lấy đất ruộng của ta mà chia cho kẻ phản bội.’”
5 Cho nên, trong hội của Đức Giê-hô-va sẽ không có một người nàoĐể bắt thăm chia đất.
6 Chúng nói rằng: “Các ngươi đừng nói tiên tri nữa.Đừng nói tiên tri những điều như thế;Sự sỉ nhục sẽ không đến với chúng ta đâu”
7 Hỡi nhà Gia-cốp! Sao dám nói rằng:“Thần của Đức Giê-hô-va mất kiên nhẫn rồi sao?”Ngài làm những việc như thế chăng?Chẳng phải lời của Ta có ích lợiCho ai bước đi một cách ngay thẳng sao?
8 Nhưng gần đây, dân Ta dấy lên như kẻ thù.Các ngươi đã ngang nhiên lột áo dàiCủa những kẻ đi qua đường,Giống như người từ chiến trận trở về.
9 Các ngươi đuổi những phụ nữ của dân TaKhỏi ngôi nhà thân yêu của họVà cất sự vinh quang TaKhỏi con trẻ họ đời đời.