20 Bấy giờ, Hê-rốt rất tức giận dân Ty-rơ và Si-đôn; vì vậy, họ đồng lòng đến chầu vua. Sau khi thuyết phục được viên cận thần của vua là Ba-la-tút, họ đến cầu hòa vì xứ họ lệ thuộc vào lương thực của xứ vua.
21 Đến ngày đã định, Hê-rốt mặc triều phục ngồi trên ngai truyền phán cho họ.
22 Dân chúng kêu lớn: “Đây là tiếng của một vị thần, không phải tiếng loài người đâu!”
23 Lập tức, một thiên sứ của Chúa đánh Hê-rốt vì vua không nhường vinh quang cho Đức Chúa Trời. Vua bị trùng đục mà chết.
24 Bấy giờ, đạo Đức Chúa Trời tiếp tục gia tăng và ngày càng phát triển.
25 Sau khi hoàn tất nhiệm vụ giao phó, Ba-na-ba và Sau-lơ rời Giê-ru-sa-lem trở về An-ti-ốt, dẫn theo Giăng, cũng gọi là Mác.