1 Đời xưa, Đức Chúa Trời đã dùng các nhà tiên tri phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần, nhiều cách.
2 Nhưng trong những ngày cuối cùng nầy, Ngài phán dạy chúng ta bởi Con Ngài, là Con mà Ngài đã lập lên làm Đấng thừa kế muôn vật; cũng qua Con ấy, Ngài đã sáng tạo vũ trụ.
3 Con là ánh sáng rực rỡ của vinh quang Đức Chúa Trời và là hình ảnh trung thực của bản thể Ngài. Con dùng lời quyền năng của Ngài mà nâng đỡ muôn vật. Sau khi tẩy sạch tội lỗi, Ngài ngồi bên phải Đấng Tôn Nghiêm ở trên trời.
4 Ngài được tôn cao hơn các thiên sứ bao nhiêu thì danh Ngài trở nên cao trọng hơn danh các thiên sứ bấy nhiêu.
5 Vì Đức Chúa Trời có bao giờ phán với thiên sứ nào rằng:“Ngươi là Con Ta,Ngày nay Ta đã sinh ngươi”? Hoặc có khi nào phán:“Ta sẽ làm Cha người,Người sẽ làm Con Ta”?
6 Nhưng khi đưa Con đầu lòng vào trần gian, Ngài phán:“Tất cả các thiên sứ của Đức Chúa Trời phải thờ phượng Con.”