13 Chẳng bao lâu, người em tóm thu hết của cải và đi đến một nơi xa; ở đó, nó ăn chơi phóng đãng, phung phí tài sản mình.
14 Khi đã tiêu sạch của rồi, trong xứ xảy ra một nạn đói lớn và nó bắt đầu lâm vào cảnh túng thiếu.
15 Nó phải đi làm mướn cho một người dân bản xứ và bị sai ra đồng chăn heo.
16 Nó ước ao lấy vỏ đậu của heo ăn mà ăn cho no nhưng chẳng ai cho.
17 Bấy giờ nó mới tỉnh ngộ, tự nhủ: ‘Biết bao nhiêu người làm mướn cho cha ta được ăn bánh dư dật mà ở đây ta phải chết đói!
18 Ta sẽ đứng dậy trở về cùng cha và thưa với cha: Cha ơi, con đã phạm tội với trời và với cha,
19 không xứng đáng gọi là con của cha nữa. Xin cha xem con như người làm thuê của cha vậy.’