20 Giô-áp đáp cùng A-hi-mát, “Không, hôm nay ngươi không phải là người mang tin đó. Lúc khác thì được nhưng không được làm hôm nay vì con vua đã chết rồi.”
21 Rồi Giô-áp bảo một người xứ Cút, “Đi báo cho vua điều ngươi chứng kiến.”Người Cút đó cúi chào Giô-áp rồi chạy đi báo tin cho Đa-vít.
22 Nhưng A-hi-mát, con Xa-đốc cứ năn nỉ Giô-áp, “Dù sao cũng mặc, cho tôi đi theo người Cút nầy!”Giô-áp bảo, “Con ơi, tại sao con muốn đi báo tin đó? Con sẽ không được thưởng gì đâu.”
23 A-hi-mát đáp, “Ra sao thì ra, tôi cũng vẫn chạy theo.”Giô-áp liền bảo, “Đi đi!”Vậy A-hi-mát chạy theo lối Thung lũng sông Giô-đanh và qua mặt người Cút.
24 Đa-vít đang ngồi ở giữa hai cổng trong và ngoài của thành. Người gác vọng canh leo lên nóc cổng bằng vách thành. Khi nhìn ra thì thấy một người đang chạy đến.
25 Anh ta kêu to để báo cho vua.Vua bảo, “Nếu nó chạy một mình chắc nó mang tin tốt!”Người đó chạy mỗi lúc một gần tới thành.
26 Rồi người gác vọng canh thấy một người nữa đang chạy. Anh ta kêu người gác cổng, “Kìa, lại có một người nữa chạy một mình!”Vua bảo, “Chắc nó cũng mang tin mừng!”