2 Lời nói của người khôn làm cho sự hiểu biết được chấp nhận,nhưng kẻ ngu dại tuôn ra sự ngu xuẩn mình.
3 Mắt Chúa thấy hết mọi điều;Ngài trông chừng kẻ ác cùng người thiện.
4 Lời lành là cây ban sự sống,nhưng lời dối trá đè bẹp tâm linh,
5 Kẻ ngu dại gạt bỏ lời cha mẹ khuyên răn,nhưng ai chịu nhận sửa dạy là người khôn.
6 Trong nhà người công chính có nhiều của cải,còn kẻ ác chẳng nhận được gì ngoài chuyện lôi thôi.
7 Người khôn dùng lời nói mình rao truyền tri thức,nhưng đầu óc của kẻ ngu dại không thể tin cậy được.
8 Chúa ghét của lễ của kẻ ác dâng lên,nhưng Ngài ưa thích lời cầu khẩn của người ngay thật.