12 Nầy, từ khắp nơi xa xôi dân chúng đang đến cùng ta,từ phía Bắc và phía Tây,từ A-xu-an thuộc miền Nam Ai-cập.”
13 Hỡi trời và đất, hãy vui mừng lên.Hỡi núi đồi hãy reo vui,vì CHÚA yên ủi dân Ngàivà tỏ lòng thương xót những kẻ bị khốn khổ.
14 Nhưng Giê-ru-sa-lem nói,“CHÚA đã bỏ ta; Ngài quên ta rồi.”
15 CHÚA đáp, “Đàn bà có thể nào quên cho con bú không?Có thể nào nàng không có chút tình cảm gìđối với đứa bé mình sinh ra hay sao?Dù đàn bà quên con mình,Ta cũng sẽ chẳng quên ngươi.
16 Xem nầy, ta đã viết tên ngươi trên bàn tay ta.Ta lúc nào cũng tưởng nhớ đến các tường thành ngươi.
17 Những kẻ xây dựng ngươi sẽ đông hơn kẻ tiêu diệt ngươi,còn những dân đã đánh thắng ngươi sẽ bỏ đi.
18 Hãy ngước lên và nhìn quanh ngươi.Tất cả các con cái ngươi đang tập họp lạiđể trở về cùng ngươi.”CHÚA phán, “Như ta hằng sống,con cái ngươi sẽ như nữ trangmà cô dâu đeo vào một cách kiêu hãnh.