8 Mỗi khi tôi nói là tôi phải hét.Tôi luôn luôn thét lên,vì những sự bạo ngược và hủy diệt.Tôi thuật lại cho dân chúng điều tôi nhận từ CHÚA,nhưng rốt cuộc tôi chỉ chuốc lấy sỉ nhục.Người ta chế giễu tôi suốt ngày.
9 Đôi khi tôi tự nhủ,“Thôi hãy quên CHÚA đi.Đừng nói đến danh Ngài nữa.”Nhưng lúc đó thì lời Ngài như lửa thiêu đốt trong lòng tôi,thấu vào xương cốt tôi.Tôi không thể nào giữ mãi trong lòng được,rốt cuộc tôi không giữ được nữa, phải nói ra.
10 Tôi nghe nhiều người thì thầm về tôi rằng:“Sự kinh hoàng vây nó bốn bề!Hãy nói về nó! Hãy mách với các quan cai trị về nó.”Bạn bè tôi chỉ mong tôi sơ hở.Chúng nói, “Chắc mình phỉnh nó đượcđể đánh bại nó và trả thù.”
11 Nhưng CHÚA bảo hộ tôi như một chiến sĩ mạnh bạo,nên những kẻ đuổi theo tôi sẽ ngã té;chúng sẽ không thể nào đánh bại được tôi.Chúng sẽ xấu hổ vì thất bại,sẽ không ai quên điều sỉ nhục của chúng.
12 Lạy CHÚA Toàn Năng, Ngài thử nghiệm người lành;Ngài dò xét tận đáy lòng và tâm tư mỗi người.Tôi đã cho Ngài biết lời tranh luận của tôi với chúng,nên xin cho tôi nhìn thấysự trừng phạt xứng đáng Ngài giáng trên chúng.
13 Hãy xướng hát cho CHÚA!Hãy ca tụng Ngài!Vì Ngài giải cứu người nghèokhỏi quyền lực kẻ độc ác.
14 Ngày tôi sinh đáng bị nguyền rủa;nguyền cho ngày ấy không phước hạnh gì khi mẹ tôi sinh tôi ra.