1 Trong khi họ ở tại Ha-xê-rốt, Mi-ri-am và A-rôn đã nói những lời chống lại Mô-sê, vì người phụ nữ xứ Cút mà ông cưới làm vợ. Số là ông đã cưới một phụ nữ xứ Cút làm vợ.
2 Họ nói, “Chẳng lẽ CHÚA chỉ phán qua một mình Mô-sê sao? Ngài há chẳng đã phán qua chúng ta nữa sao?” CHÚA đã nghe những lời ấy.
3 Vả, Mô-sê là người rất khiêm nhường; ông khiêm nhường hơn mọi người trên mặt đất.
4 Ðột nhiên CHÚA phán với Mô-sê, A-rôn, và Mi-ri-am, “Cả ba người các ngươi hãy ra khỏi lều mình và đến Lều Hội Kiến.” Vậy ba người đi ra.
5 Bấy giờ CHÚA ngự xuống trong một trụ mây và đứng tại cửa Lều. Ngài gọi A-rôn và Mi-ri-am đến gần. Họ tiến đến.
6 Ngài phán, “Khi có những tiên tri ở giữa các ngươi thì Ta, CHÚA, sẽ tỏ chính mình Ta cho người ấy bằng khải tượng;Ta sẽ phán dạy người ấy trong giấc mộng.
7 Nhưng Ta không làm thế đối với Mô-sê đầy tớ Ta;Ta trao cho nó cả nhà Ta.
8 Ta nói chuyện với nó mặt đối mặt;Nói cách rõ ràng, chứ không dùng lời bí ẩn;Ngay cả hình dạng của CHÚA nó cũng được ngắm nhìn.Các ngươi không sợ mà nói những lời chống lại đầy tớ Ta là Mô-sê sao?”
9 Cơn giận của CHÚA nổi phừng lên nghịch lại họ, rồi Ngài bỏ đi.
10 Khi trụ mây rời khỏi Lều, kìa, Mi-ri-am đã mắc bịnh phung. Da bà trở nên trắng như tuyết. A-rôn quay qua phía Mi-ri-am và thấy bà đã nổi phung đầy mình.
11 Bấy giờ ông nói với Mô-sê, “Ôi, thưa chúa, xin đừng phạt chúng tôi về tội chúng tôi đã dại dột phạm.
12 Xin đừng để cho cô ấy giống như một đứa bé bị sảo thai, da thịt đã bị tiêu hao phân nửa khi lọt khỏi lòng mẹ.”
13 Mô-sê kêu van với CHÚA, “Lạy Ðức Chúa Trời, xin Ngài chữa lành cho nàng.”
14 Nhưng CHÚA phán với Mô-sê, “Nếu cha nàng nhổ vào mặt nàng, nàng há chẳng sẽ mang xấu hổ trong bảy ngày sao? Hãy để cho nàng sống biệt lập bên ngoài doanh trại bảy ngày, rồi sau đó hãy đem nàng vào lại.”
15 Vậy Mi-ri-am bị bắt phải sống biệt lập bảy ngày bên ngoài doanh trại; và đoàn dân không nhổ trại lên đường cho đến khi nàng được đem vào lại trong doanh trại.
16 Sau việc đó, đoàn dân rời Ha-xê-rốt và đến đóng trại trong Ðồng Hoang Pa-ran.