17 Khi ông trở lại với Ba-lác, kìa, ông ấy đang đứng bên cạnh các của lễ thiêu của ông với quần thần Mô-áp của ông. Ba-lác hỏi ông, “CHÚA đã nói những gì?”
18 Bấy giờ Ba-la-am nói lời sấm của ông rằng,“Hỡi Ba-lác, xin hãy đứng dậy và nghe;Hỡi con trai của Xíp-pô, xin hãy lắng nghe tôi nói:
19 Ðức Chúa Trời không phải là loài người mà nói dối,Ngài cũng chẳng là phàm nhân mà hối cải điều gì.Ngài đã hứa, lẽ nào Ngài chẳng thực hiện?Lời Ngài đã phán ra, lẽ nào Ngài sẽ chẳng làm cho ứng nghiệm?
20 Nầy, tôi đã nhận lệnh phải chúc phước,Và Ngài đã ban phước, nên tôi không thể làm ngược lại.
21 Ngài không thấy tội lỗi gì nơi Gia-cốp,Ngài chẳng thấy điều chi lầm lỗi trong I-sơ-ra-ên.CHÚA, Ðức Chúa Trời của người, đang ở với người;Tiếng chúc tụng Ngài là Vua vang dậy ở giữa con cháu người.
22 Ðức Chúa Trời đã đem họ ra khỏi Ai-cập,Sức mạnh của Ngài như sức mạnh của các sừng bò rừng.
23 Không ai có thể trù ếm chống lại Gia-cốp,Cũng không ai có thể dùng phù phép nghịch lại I-sơ-ra-ên;Nhưng đến kỳ đã định, người ta sẽ nói về Gia-cốp và I-sơ-ra-ên rằng,‘Hãy xem những gì Ðức Chúa Trời đã làm!’