1 Ngày thứ ba, Ê-xơ-tê mặc bộ đồ triều phục và đến đứng chầu tại nội điện của triều cung, đối ngang cung thất của vua. Lúc ấy vua đang ngồi trên ngai trong cung điện đối diện với cung môn.
2 Vừa khi vua thấy Hoàng Hậu Ê-xơ-tê đứng nơi sân chầu, bà liền được ơn trước mặt vua; vua đưa cây phủ việt đang cầm trong tay ra cho bà. Ê-xơ-tê lại gần và rờ vào đầu cây phủ việt.
3 Vua nói với bà, “Hoàng Hậu Ê-xơ-tê, khanh có thỉnh nguyện gì? Khanh muốn xin điều gì? Dù đến phân nửa vương quốc của trẫm, trẫm cũng sẽ ban cho.”
4 Bấy giờ Ê-xơ-tê đáp, “Nếu đẹp lòng hoàng thượng, kính mời hoàng thượng và Ha-man hôm nay đến dự tiệc do thần thiếp đã chuẩn bị để thết đãi hoàng thượng.”
5 Vua phán, “Hãy mau mời Ha-man đến, để chúng ta có thể làm theo điều Ê-xơ-tê muốn.” Vậy vua và Ha-man đến dự tiệc do Ê-xơ-tê đã chuẩn bị.
6 Trong khi họ đang uống rượu, vua nói với Ê-xơ-tê, “Khanh có thỉnh nguyện gì? Trẫm sẽ ban cho. Khanh muốn xin điều gì? Dù đến phân nửa vương quốc của trẫm, trẫm cũng sẽ ban cho.”
7 Bấy giờ Ê-xơ-tê đáp, “Ðây là thỉnh nguyện và lời cầu xin của thần thiếp:
8 Nếu thần thiếp được ơn của hoàng thượng, và nếu đẹp lòng hoàng thượng để được hoàng thượng ban cho những gì thần thiếp muốn thỉnh nguyện và cầu xin, kính mời hoàng thượng và Ha-man ngày mai trở lại dự tiệc do thần thiếp thết đãi, rồi bấy giờ thần thiếp sẽ làm theo lời hoàng thượng dạy bảo.”
9 Ngày hôm ấy Ha-man ra về, tâm thần hớn hở và hân hoan. Nhưng khi Ha-man thấy Mộc-đê-cai ở cổng hoàng cung, và thấy ông ấy không đứng dậy và cũng không run sợ trước mặt ông, Ha-man rất giận Mộc-đê-cai.
10 Tuy nhiên, Ha-man cố nén giận và về nhà. Sau đó ông mời các bạn của ông và gọi Xê-rếch vợ ông lại.
11 Ha-man kể cho họ nghe những vinh hoa phú quý của ông, số con cái ông có, những lần thăng quan tiến chức mà vua đã vinh thăng ông, thể nào vua đã cho ông thăng tiến hơn tất cả các triều thần và khanh tướng của vua.
12 Ha-man nói tiếp, “Ngay cả Hoàng Hậu Ê-xơ-tê cũng không mời ai ngoại trừ ta và vua đến dự tiệc do bà khoản đãi. Ngày mai ta cũng được bà mời đến dự tiệc với vua nữa.
13 Tuy nhiên tất cả những điều đó đều chẳng có nghĩa lý gì, nếu ngày nào ta còn thấy tên Do-thái Mộc-đê-cai ngồi ở cổng hoàng cung.”
14 Bấy giờ, Xê-rếch vợ ông và các bạn ông nói với ông, “Hãy cho dựng một cây mộc hình cao hai mươi lăm thước, rồi sáng mai ông hãy xin vua cho treo cổ Mộc-đê-cai lên đó. Xong rồi, ông hãy vui vẻ đi dự tiệc với vua.” Lời bàn đó đẹp lòng Ha-man, và ông truyền cho dựng ngay cây mộc hình ấy.