Ê-Xơ-Tê 9:26-32 BD2011

26 Vì thế những ngày ấy được gọi là Pu-rim, ra từ chữ Pu-rơ.Thế thì vì mọi điều đã viết trong văn thư ấy, vì những gì họ đã chứng kiến, và vì những gì đã xảy đến cho họ,

27 người Do-thái đã thiết lập và chấp nhận một thông lệ thường niên cho họ, cho con cháu họ, và cho tất cả những ai gia nhập vào cộng đồng của họ rằng hằng năm họ không được bỏ qua nhưng phải giữ hai ngày lễ ấy, như đã viết trong văn thư, theo ngày giờ đã ấn định.

28 Những ngày ấy phải được ghi nhớ và phải giữ trải qua mọi thế hệ, trong mỗi gia đình, mỗi tỉnh, và mỗi thành. Người Do-thái không được quên những ngày lễ Pu-rim nầy, và con cháu họ cũng không được ngưng kỷ niệm những ngày lễ ấy.

29 Hoàng Hậu Ê-xơ-tê con gái của A-bi-ha-in cùng với Mộc-đê-cai người Do-thái đã lấy thẩm quyền của họ xác nhận bức thư thứ hai nầy về Lễ Pu-rim.

30 Bản sao bức thư ấy đã được gởi đến tất cả người Do-thái trong một trăm hai mươi bảy tỉnh của Vua A-ha-suê-ru, cầu chúc họ được hòa bình thịnh vượng và an ninh,

31 và ra lệnh rằng những ngày Lễ Pu-rim nầy phải được giữ theo ngày giờ đã ấn định, y như Mộc-đê-cai người Do-thái và Hoàng Hậu Ê-xơ-tê đã truyền cho người Do-thái, theo tập quán mà họ đã lập cho họ và cho con cháu họ về việc kiêng ăn và than khóc.

32 Lệnh của Hoàng Hậu Ê-xơ-tê đã biến việc giữ Lễ Pu-rim nầy thành một lễ cố định, và điều ấy đã được ghi vào sách.