6 Ðừng nhìn chăm tôi vì tôi đen sạm,Vì mặt trời đã làm sạm cháy da tôi.Các con trai của mẹ tôi giận tôi;Họ bắt tôi chăm sóc các vườn nho;Còn vườn nho của tôi, tôi không chăm sóc được.
7 Hãy nói cho em nghe, anh hỡi, người em yêu quý:Anh chăn bầy ở đâu?Anh cho đàn chiên của anh nghỉ trưa ở nơi nào?Sao anh nỡ để em lang thang như một thiếu nữ che mặt bên các đàn chiên của các bạn anh?
8 Hỡi nàng hoa khôi của phái nữ, nếu quả thật chị không biết,Xin chị hãy theo lối mòn của đàn chiên,Dẫn những dê tơ của chị và cho chúng ăn cỏ bên lều của bọn chăn chiên.
9 Em yêu, đối với anh, em như một ngựa cái tơ bị buộc cương trong đoàn xa giá của Pha-ra-ôn.
10 Ðôi má em xinh đẹp tuyệt trần giữa cặp khuyên tai.Cổ em trông thật dễ thương với chuỗi trân châu.
11 Chúng tôi sẽ làm cho chị những khuyên tai vàng, điểm bằng những hạt bạc long lanh.
12 Khi đức vua ngồi tại bàn ăn,Nước hoa tôi dùng tỏa ra hương thơm ngào ngạt.