1 Lúc đó CHÚA bảo tôi, ‘Hãy đục hai bảng đá giống như hai bảng trước, rồi lên núi gặp Ta; ngươi cũng hãy đóng một cái rương bằng gỗ.
2 Ta sẽ viết trên hai bảng đó những chữ Ta đã viết trên hai bảng trước mà ngươi đã đập bể, sau đó ngươi sẽ đặt chúng vào rương ấy.’
3 Vậy tôi làm một cái rương bằng gỗ si-tim, đục hai bảng đá giống như hai bảng trước, rồi ôm hai bảng đá trong tay đi lên núi.
4 Ngài đã viết vào hai bảng đá những chữ giống như trước, tức mười điều răn mà CHÚA đã phán với anh chị em từ trong ngọn lửa ở trên núi, trong ngày anh chị em tụ họp, và CHÚA đã ban chúng cho tôi.
5 Sau đó tôi quay bước và xuống núi. Tôi đặt hai bảng ấy vào cái rương tôi đã làm và chúng hiện đang ở đằng kia, y như CHÚA đã truyền cho tôi.
6 (Dân I-sơ-ra-ên đi từ Bê-e-rốt Bê-nê Gia-a-can đến Mô-sê-ra. A-rôn qua đời tại đó và được chôn ở đó. Ê-lê-a-xa con trai ông tiếp nối chức vụ của ông và làm tư tế.
7 Từ đó họ di chuyển đến Gút-gô-đa. Từ Gút-gô-đa họ đi chuyển đến Giọt-ba-tha, một vùng có nhiều khe suối.
8 Lúc đó CHÚA biệt riêng chi tộc Lê-vi ra để khiêng Rương Giao Ước của CHÚA, để đứng trước mặt CHÚA và phục vụ Ngài, và để nhân danh Ngài mà chúc phước cho đến ngày nay.
9 Vì thế Lê-vi không được chia phần hay được sản nghiệp gì với anh em mình, vì CHÚA là cơ nghiệp của ông, như CHÚA đã hứa với ông.)
10 Tôi đã ở trên núi bốn mươi ngày và bốn mươi đêm như tôi đã làm lần trước. Và một lần nữa, CHÚA đã đoái nghe tôi. CHÚA không còn muốn tiêu diệt anh chị em nữa.
11 CHÚA phán với tôi, ‘Hãy đứng dậy, dẫn đầu đoàn dân nầy tiếp tục cuộc hành trình, để chúng có thể đi vào chiếm lấy xứ mà Ta đã thề với tổ tiên của chúng hầu ban cho chúng.’
12 Vậy bây giờ, hỡi I-sơ-ra-ên! CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đòi hỏi nơi anh chị em điều gì? Há chẳng phải Ngài chỉ muốn anh chị em kính sợ CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đi trong các đường lối Ngài, yêu kính Ngài, phụng sự CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, cách hết lòng và hết linh hồn mình,
13 cùng vâng giữ các điều răn của CHÚA và các thánh chỉ của Ngài mà tôi đã truyền cho anh chị em ngày nay, để anh chị em được phước sao?
14 Mặc dù trời cao và trời của các tầng trời, cùng đất và mọi vật ở trong đó đều thuộc về CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em,
15 nhưng CHÚA đã để lòng đoái thương đến một mình tổ tiên của anh chị em và đã chọn anh chị em, tức dòng dõi của họ, ra khỏi muôn dân, như anh chị em đã thấy ngày nay.
16 Vậy hãy cắt bì tấm lòng của anh chị em và đừng cứng cổ nữa.
17 Vì CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, là Thần của các thần và Chúa của các chúa; Ngài là Ðức Chúa Trời vĩ đại, quyền năng, và đáng sợ, Ðấng không thiên vị ai và không nhận của hối lộ,
18 Ðấng thi hành công lý cho cô nhi và quả phụ, Ðấng yêu thương những kiều dân, ban thực phẩm và áo quần cho họ.
19 Anh chị em cũng hãy yêu thương những kiều dân vì anh chị em từng là những kiều dân trong đất Ai-cập.
20 Anh chị em hãy kính sợ CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em. Anh chị em chỉ thờ phượng một mình Ngài mà thôi. Anh chị em hãy bám chặt lấy Ngài và chỉ nhân danh Ngài mà tuyên thệ.
21 Ngài là Ðấng anh chị em phải ca ngợi. Ngài là Ðức Chúa Trời của anh chị em, Ðấng đã làm cho anh chị em những việc lớn lao và kinh khủng ấy mà chính mắt anh chị em đã thấy.
22 Tổ tiên của anh chị em lúc xuống Ai-cập chỉ có bảy mươi người mà bây giờ CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã làm cho anh chị em đông như sao trên trời.