42 để những kẻ ngộ sát có thể chạy đến đó ẩn náu, tức những kẻ lỡ tay làm chết người khác, mà hai người trước đó không hề có thù hiềm gì với nhau; kẻ ngộ sát có thể chạy đến trú ẩn trong các thành ấy và được để cho sống.
43 Ðó là Thành Bê-xê trong đồng hoang ở miền đồng bằng dành cho chi tộc Ru-bên, Thành Ra-mốt ở Ghi-lê-át dành cho chi tộc Gát, và Thành Gô-lan ở Ba-san dành cho chi tộc Ma-na-se.
44 Ðó là những luật pháp mà Mô-sê trình ra trước dân I-sơ-ra-ên.
45 Ðó là những chứng ngôn, những luật lệ, và những mạng lịnh mà Mô-sê đã nói với dân I-sơ-ra-ên khi họ ra khỏi Ai-cập,
46 lúc họ ở bên kia Sông Giô-đanh, trong thung lũng đối ngang Bết Pê-ô, trong lãnh thổ của Vua Si-hôn người A-mô-ri trị vì tại Hếch-bôn, vị vua mà Mô-sê và dân I-sơ-ra-ên đã đánh bại khi họ ra khỏi Ai-cập.
47 Họ chiếm lấy xứ sở của ông và xứ sở của Vua Óc ở Ba-san, hai vua của dân A-mô-ri ở phía đông Sông Giô-đanh:
48 từ A-rô-ê, tức bên bờ Suối Ạc-nôn chạy dài đến Núi Si-ri-ôn, tức Núi Hẹt-môn,