45 Từ mười hai giờ trưa đến ba giờ chiều, cả xứ đều tối tăm mù mịt.
46 Vào khoảng ba giờ chiều, Ðức Chúa Jesus kêu lớn tiếng, “Ê-li! Ê-li! Lê-ma Sa-bách-tha-ni?” Nghĩa là, “Ðức Chúa Trời của con ôi! Ðức Chúa Trời của con ôi! Sao Ngài lìa bỏ con?”
47 Có mấy người đứng gần đó nghe thế bèn nói, “Hắn đang gọi Ê-li-gia.”
48 Một người trong bọn họ vội chạy lấy một miếng xốp, thấm đầy dấm, buộc vào đầu cây sậy, và đưa cho Ngài uống.
49 Nhưng những người khác lại bảo, “Cứ để vậy, xem Ê-li-gia có đến cứu hắn không.”
50 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus kêu lên một tiếng lớn nữa, rồi trút linh hồn.
51 Kìa, bức màn trong đền thờ bị xé ra làm hai, từ trên xuống dưới. Ðất rung, đá nứt,