Ma-Thi-Ơ 5 BD2011

Phước Hạnh Thật

1 Khi thấy những đoàn dân đông, Ngài đi lên núi. Sau khi Ngài ngồi xuống, các môn đồ Ngài đến gần,

2 Ngài cất tiếng dạy rằng,

3 “Phước cho những ai nghèo thiếu trong tâm linh, vì vương quốc thiên đàng là của họ.

4 Phước cho những ai than khóc, vì họ sẽ được yên ủi.

5 Phước cho những ai khiêm nhu, vì họ sẽ thừa hưởng đất.

6 Phước cho những ai đói khát sự công chính, vì họ sẽ được no thỏa.

7 Phước cho những ai thương người, vì họ sẽ được thương xót.

8 Phước cho những ai có lòng trong sạch, vì họ sẽ thấy Ðức Chúa Trời.

9 Phước cho những ai đem lại hòa bình, vì họ sẽ được gọi là con Ðức Chúa Trời.

10 Phước cho những ai bị bách hại vì lẽ công chính, vì vương quốc thiên đàng là của những người ấy.

11 Phước cho các ngươi khi người ta nhục mạ, bách hại, và lấy mọi điều dữ vu khống các ngươi vì cớ Ta.

12 Hãy hân hoan mừng rỡ, vì phần thưởng cho các ngươi trên trời lớn lắm, bởi họ cũng đã bách hại các vị tiên tri trước các ngươi như vậy.”

13 “Các ngươi là muối của đất, nhưng nếu muối ấy mất mặn, lấy gì làm nó mặn lại? Nó chẳng thể được dùng vào việc gì nữa, ngoại trừ bị quăng ra ngoài và bị người ta giẫm dưới chân.

14 Các ngươi là ánh sáng của thế gian. Một thành ở trên núi không thể bị che khuất.

15 Không ai thắp đèn rồi đem đặt dưới thùng, nhưng đặt trên giá đèn, để nó soi sáng mọi người trong nhà.

16 Ánh sáng của các ngươi cũng phải tỏa rạng trước mặt người ta như vậy, để họ thấy những việc tốt đẹp của các ngươi mà tôn vinh Cha các ngươi trên trời.”

17 “Các ngươi đừng tưởng Ta đến để hủy bỏ Luật Pháp hay Các Tiên Tri. Ta đến không phải để hủy bỏ nhưng để làm trọn.

18 Vì quả thật, Ta nói với các ngươi, trước khi trời đất qua đi, một chấm hay một nét trong Luật Pháp cũng không được bỏ qua, cho đến khi mọi sự được làm trọn.

19 Vậy nếu ai bỏ một điều cực nhỏ nào trong các điều răn nầy và dạy người khác làm như vậy, kẻ ấy sẽ bị gọi là nhỏ nhất trong vương quốc thiên đàng; nhưng ai vâng giữ những điều răn nầy và dạy người khác cùng làm theo, người ấy sẽ được gọi là lớn trong vương quốc thiên đàng.

20 Vì Ta nói với các ngươi, nếu đức công chính của các ngươi không hơn đức công chính của các thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, các ngươi sẽ không thể nào vào vương quốc thiên đàng.”

21 “Các ngươi có nghe người xưa được bảo, ‘Ngươi chớ giết người, vì hễ ai giết người sẽ bị đưa ra tòa xét xử.’

22 Nhưng Ta nói với các ngươi, ai giận anh chị em mình thì đáng bị đưa ra tòa xét xử; ai mắng anh chị em mình là ‘Ðồ ngu!’ thì đáng bị Hội Ðồng Lãnh Ðạo xét xử; ai mắng anh chị em mình là ‘Ðồ điên!’ thì đáng bị lửa hỏa ngục thiêu đốt.

23 Vậy khi ngươi đem của lễ đến dâng nơi bàn thờ mà chợt nhớ anh chị em ngươi có điều gì bất hòa với ngươi,

24 hãy để của lễ đó trước bàn thờ, trở về giải hòa với anh chị em ngươi, rồi hãy trở lại dâng của lễ.

25 Hãy giải quyết mau lẹ vấn đề kiện tụng với kẻ chống nghịch ngươi trong khi còn trên đường đến tòa án, kẻo kẻ ấy nộp ngươi cho quan tòa; quan tòa trao ngươi cho thuộc hạ, và ngươi bị tống giam.

26 Quả thật, Ta nói với ngươi, ngươi sẽ không ra khỏi tù cho đến khi trả xong xu nợ cuối cùng.”

27 “Các ngươi có nghe lời xưa dạy bảo, ‘Ngươi chớ phạm tội ngoại tình.’

28 Nhưng Ta nói với các ngươi, hễ ai nhìn một người nữ mà động lòng thèm muốn, trong lòng người ấy đã phạm tội ngoại tình với người nữ đó rồi.

29 Nếu mắt phải ngươi khiến ngươi phạm tội, hãy móc nó và quăng đi, vì thà ngươi bị mất một phần thân thể còn hơn giữ trọn cả thân mà bị quăng vào hỏa ngục.

30 Nếu tay phải ngươi khiến ngươi phạm tội, hãy chặt nó và quăng đi, vì thà ngươi bị mất một phần thân thể còn hơn giữ trọn cả thân mà bị quăng vào hỏa ngục.”

31 “Cũng có lời dạy rằng, ‘Ai muốn ly dị vợ, người ấy phải cho nàng một chứng thư ly dị.’

32 Nhưng Ta nói với các ngươi, người nào ly dị vợ không phải vì vợ gian dâm tức là đã làm cho nàng phạm tội ngoại tình; còn ai cưới người đàn bà ly dị, người ấy cũng phạm tội ngoại tình.”

33 “Còn điều nầy nữa, các ngươi có nghe lời dạy cho người xưa rằng, ‘Ngươi chớ thề dối; nhưng đối với Chúa, ngươi phải giữ trọn lời thề.’

34 Nhưng Ta nói với các ngươi, đừng thề thốt chi cả. Ðừng chỉ trời mà thề, vì ấy là ngai Ðức Chúa Trời.

35 Ðừng chỉ đất mà thề, vì ấy là bệ chân Ngài. Ðừng chỉ Giê-ru-sa-lem mà thề, vì ấy là thành của Vua cao cả.

36 Cũng đừng chỉ vào đầu ngươi mà thề, vì ngươi không thể làm một sợi tóc trở thành trắng hay đen được.

37 Nhưng có nói ‘Có,’ không nói ‘Không’; còn những điều thêm bớt là do Ác Quỷ mà ra.”

38 “Các ngươi có nghe nói, ‘Mắt đền mắt, răng đền răng.’

39 Nhưng Ta nói với các ngươi, đừng chống cự kẻ ác. Nếu ai tát má bên phải ngươi, hãy đưa luôn má bên trái.

40 Nếu ai muốn kiện ngươi để lấy áo trong, hãy để cho họ lấy luôn áo ngoài.

41 Nếu ai bắt ngươi đi một dặm đường, hãy đi với họ hai dặm.

42 Ai xin, hãy cho; ai muốn vay mượn, đừng ngoảnh mặt làm ngơ.”

43 “Các ngươi đã nghe dạy, ‘Hãy thương người lân cận và ghét kẻ nghịch thù.’

44 Nhưng Ta nói với các ngươi, hãy yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ bách hại các ngươi.

45 Như thế, các ngươi mới có thể trở nên các con của Cha các ngươi trên trời, vì Ngài khiến mặt trời của Ngài mọc lên cho kẻ xấu và người tốt. Ngài ban mưa xuống cho người công chính lẫn kẻ gian tà.

46 Nếu các ngươi chỉ thương người thương mình, các ngươi sẽ được thưởng gì? Những người thu thuế há chẳng làm như thế sao?

47 Nếu các ngươi chỉ chào hỏi anh chị em mình, các ngươi có gì hơn ai? Những người lương chẳng làm như thế sao?

48 Vậy các ngươi phải trở nên trọn vẹn như Cha các ngươi trên trời là Ðấng trọn vẹn.”

chương

1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28