1 Dân thành Ki-ri-át Giê-a-rim đến khiêng rương giao ước của CHÚA lên nhà ông A-bi-na-đáp ở trên đồi; họ biệt riêng Ê-lê-a-sa, con trai ông, để trông nom hòm giao ước của CHÚA.
2 Kể từ ngày rương giao ước được khiêng về đặt trong thành Ki-ri-át Giê-a-rim, một thời gian dài trôi qua: thấm thoát đã hai mươi năm. Toàn dân Y-sơ-ra-ên khóc lóc quay về với CHÚA.
3 Ông Sa-mu-ên nói với toàn dân Y-sơ-ra-ên: “Nếu anh chị em thật lòng muốn quay về cùng CHÚA, anh chị em phải dẹp bỏ các thần tượng ngoại bang, và các tượng nữ thần Át-tạc-tê nữa. Anh chị em phải hướng lòng về CHÚA, phụng sự một mình Ngài mà thôi; bấy giờ Ngài sẽ giải cứu anh chị em khỏi tay người Phi-li-tin.”
4 Vậy, dân Y-sơ-ra-ên dẹp bỏ các tượng thần Ba-anh và Át-tạc-tê, chỉ phụng sự một mình CHÚA thôi.
5 Ông Sa-mu-ên bảo tiếp: “Anh chị em hãy tập họp toàn dân Y-sơ-ra-ên lại tại Mích-ba, để tôi cầu nguyện CHÚA cho anh chị em.”
6 Dân chúng tụ họp lại tại Mích-ba. Họ múc nước, đổ ra trước mặt CHÚA. Trọn ngày ấy, họ kiêng ăn và xưng tội: “Chúng con có phạm tội với CHÚA.” Và tại đó, tại Mích-ba, ông Sa-mu-ên trở nên nhà lãnh đạo xét xử dân Y-sơ-ra-ên.
7 Khi người Phi-li-tin nghe tin dân Y-sơ-ra-ên tụ họp tại Mích-ba, các nhà lãnh đạo của họ ra quân tiến đánh Y-sơ-ra-ên. Dân Y-sơ-ra-ên nghe tin ấy, hoảng sợ.