14 Ngài theo dõi lỗi lầm tôi vấp phạm, Bàn tay Ngài buộc chặt tội ác tôi; Tội lỗi tôi thành gông cùm đeo cổ, Ngài khiến sức tôi ngày một mỏi mòn. Chúa phó tôi vào tay quân cường bạo, Quân thù nghịch, tôi không thể đối đầu.
15 Những dũng sĩ của tôi, Ngài chất lại thành đống như bó lúa. Chúa nhóm quân thù Đến nghiền nát các chàng trai. Nàng trinh nữ Giu-đa đã bị Chúa chà đạp Như thể ép nho trong bồn rượu.
16 Vì cớ mọi sự đó mà tôi khóc lóc, Nước mắt đầm đìa. Nhưng không ai gần tôi để mà an ủi, Không ai đem lại sức sống cho tôi. Con cái tôi đơn côi, sửng sốt, Vì kẻ thù đắc thắng tràn lan.”
17 Si-ôn đã giơ tay lên cầu cứu, Nhưng không ai đến an ủi nàng. CHÚA ra lệnh cho các nước láng giềng Trở nên thù địch của nhà Gia-cốp. Giê-ru-sa-lem đã thành Một thứ trò cười giữa vòng chúng.
18 CHÚA là Đấng công bình, Chính tôi là người phản nghịch. Hỡi các dân tộc, hãy lắng tai nghe, Hãy nhìn xem nỗi khổ đau tôi đang chịu đựng. Các con trai và con gái tôi Đã bị lưu đày.
19 Tôi kêu cầu những người đồng bạn, Chúng lừa gạt tôi, chúng phản bội tôi rồi. Các thầy tế lễ và các trưởng lão của tôi Ngã gục trong thành phố, Khi cố sức tìm thức ăn Hầu kéo dài mạng sống.
20 “Lạy CHÚA, xin đoái xem con khốn khổ chừng nào, Lòng dạ con bối rối bất an, Tâm hồn con điêu đứng, loạn cuồng, Vì con phản nghịch, cứng đầu, cứng cổ. Bên ngoài, gươm giáo giết hại, Bên trong, chết chóc tràn lan.