1 CHÚA cho tôi thấy điều này: một giỏ vả chín muồi.
2 Ngài hỏi tôi: “A-mốt, con thấy gì?” Tôi thưa: “Một giỏ vả chín muồi.” CHÚA phán với tôi: “Thời điểm đã chín muồi cho sự cuối cùng của dân Y-sơ-ra-ên Ta. Ta không thể bỏ qua được nữa.”
3 CHÚA phán: “Trong ngày ấy, các nữ ca sĩ trong cung điện sẽ khóc rú lên, bao nhiêu là xác chết! Vứt la liệt mọi nơi! Hãy im lặng!
4 Hãy lắng nghe đây, các ngươi chà đạp người khốn cùng, Các ngươi tiêu diệt người nhu mì nghèo khó trên đất,
5 Các ngươi than: ‘Bao giờ mới hết ngày trăng mới, Cho ta bán thóc? Bao giờ mới hết ngày Sa-bát, Cho ta mở vựa lúa? Cho ta dùng ê-pha lủng mà đong, Sê-ken nặng mà cân? Cho ta lường gạt với cán cân gian trá?
6 Cho ta dùng bạc mua người nghèo, Mua người khốn cùng với giá một đôi dép, Và cho ta bán luôn cả lúa lép, lúa thải?’ ”
7 CHÚA chỉ sự kiêu hãnh của Gia-cốp mà thề: “Ta không bao giờ quên bất cứ việc gì chúng làm!