6 Cho ta dùng bạc mua người nghèo, Mua người khốn cùng với giá một đôi dép, Và cho ta bán luôn cả lúa lép, lúa thải?’ ”
7 CHÚA chỉ sự kiêu hãnh của Gia-cốp mà thề: “Ta không bao giờ quên bất cứ việc gì chúng làm!
8 Vì cớ ấy, đất há chẳng rúng động sao? Và mọi dân trên đất há chẳng than khóc sao? Cả đất há chẳng dâng lên như sông Ninh? Trào lên rồi rút xuống Như sông Ninh bên Ai-cập sao?”
9 CHÚA phán: “Ngày ấy, Ta sẽ khiến mặt trời lặn giữa trưa, Ta sẽ khiến đất tối tăm giữa ngày nắng sáng.
10 Ta sẽ biến mọi ngày lễ các ngươi thành tang chế, Mọi bài ca hát thành điếu văn. Ta sẽ thắt vải thô ngang lưng mọi người, Ta sẽ cạo cho mọi đầu đều sói, Ta sẽ khiến ngày ấy như tang lễ khóc con trai một, Như là ngày đắng cay cho đến cùng.”
11 CHÚA phán: “Này, trong những ngày đến, Ta sẽ khiến nạn đói tràn khắp đất, Không phải đói vì thiếu bánh, cũng chẳng phải khát vì thiếu nước, Nhưng đói vì không được nghe lời của CHÚA.
12 Chúng sẽ đi lảo đảo từ biển này đến biển kia, Đi dông dài từ phương bắc đến phương đông, Tìm kiếm lời của CHÚA, Nhưng không tìm được.