5 Chúa tôi, CHÚA Vạn Quân, Ngài rờ đất, đất liền rúng động, Mọi dân trên đất khóc than, Cả đất dâng trào lên như sông Ninh, Rồi rút xuống như sông Ninh bên Ai-cập.
6 Ngài xây cung điện Ngài trên trời, Dựng vòm trời ngang qua đất, Ngài gọi nước biển lại, Trút xuống mặt đất, Danh Ngài là CHÚA!
7 CHÚA phán: “Hỡi dân Y-sơ-ra-ên, đối với Ta, Các ngươi có khác chi dân Ê-thi-ô-bi? Có phải Ta đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai-cập, Dân Phi-li-tin ra khỏi Cáp-tô, Và dân Sy-ri ra khỏi Ki-rơ không?”
8 Này, mắt của CHÚA Nhìn thấy vương quốc tội lỗi. “Ta sẽ tuyệt diệt nó Khỏi mặt đất. Tuy nhiên Ta sẽ không tuyệt diệt trọn cả Dòng dõi nhà Gia-cốp,” CHÚA phán vậy.
9 Này, Ta sẽ truyền lệnh, Ta sẽ sàng dân Y-sơ-ra-ên Giữa mọi dân, Như người ta sàng với cái rây, Và không một hòn sỏi nào rơi xuống đất.
10 Mọi người phạm tội trong dân Ta Sẽ chết vì gươm, Mọi người nào nói: “Tai họa sẽ không đuổi kịp hoặc đến gần chúng ta.”
11 “Ngày ấy Ta sẽ dựng lại Nhà chòi sụp đổ của Đa-vít, Ta sẽ vá lành những chỗ thủng, Dựng lại những nơi đổ nát, Xây nhà lại như ngày xưa,