5 Dù bọn trộm có lẻn vào, Dù bọn cướp có xông vào lúc giữa đêm, Ôi, ngươi bị tàn phá là dường nào! Chúng há chẳng cướp vừa đủ mang theo thôi sao? Dù thợ có hái nho vườn ngươi, Chúng há chẳng bỏ sót vài chùm sao?
6 Ôi, con cháu Ê-sau bị đào khoét là dường nào! Của báu cất giấu bị moi móc ra hết!
7 Mọi đồng minh của ngươi đều xua đuổi ngươi tận biên giới, Những người ký hiệp ước hòa bình với ngươi đều lừa gạt ngươi và thắng thế, Những người bạn ăn chung bàn với ngươi gài bẫy dưới chân ngươi, Nó chẳng hiểu biết gì cả!
8 CHÚA phán: “Trong ngày ấy, Ta sẽ diệt trừ người khôn ngoan khỏi Ê-đôm, Và sự hiểu biết khỏi núi Ê-sau,
9 Hỡi Thê-man, các dõng sĩ ngươi đều khiếp sợ Đến nỗi mọi người trên núi Ê-sau Đều chết trong sự tàn sát.
10 Vì ngươi đã đối xử cách bạo ngược với em ngươi là Gia-cốp, Sự xấu hổ sẽ che lấp ngươi, Và ngươi sẽ chết mất đời đời.
11 Trong ngày ngươi đứng bàng quan, Ngày mà người xa lạ cướp của cải nó mang đi, Ngày mà người nước ngoài bước vào cổng thành nó, Bắt thăm chia nhau người và tài vật trong thành Giê-ru-sa-lem, Chính ngươi cũng chẳng khác chi bọn ấy!