9 Giê-sua, các con trai và anh em ông, với Cát-mi-ên, Bin-nui, con trai Hê-na-đát, cùng con cháu và anh em họ, người Lê-vi, họp lại như một người giám sát những người làm công tác xây cất đền thờ Đức Chúa Trời.
10 Khi thợ xây cất đặt nền đền thờ Đức Chúa Trời, những thầy tế lễ mặc lễ phục đứng thổi kèn, và những người Lê-vi, con cháu A-sáp, đánh chập chỏa, tôn vinh CHÚA, theo nghi thức Đa-vít vua Y-sơ-ra-ên quy định.
11 Họ hát đối đáp, tôn vinh và cảm tạ Đức Chúa Trời: “Thật Chúa thiện mỹ, Tình yêu Ngài đối với Y-sơ-ra-ên bền vững muôn đời.” Rồi toàn dân reo lớn tiếng tôn vinh Đức Chúa Trời vì đền thờ Đức Chúa Trời đã đặt xong nền.
12 Nhưng có nhiều thầy tế lễ, người Lê-vi, và trưởng tộc, những bậc lão thành đã từng thấy đền thờ trước kia trên nền cũ, đó chính thật là đền thờ theo mắt họ, khóc lớn tiếng, trong khi nhiều người khác reo lớn tiếng vui mừng,
13 cho nên người ta không thể phân biệt tiếng reo vui với tiếng khóc, vì dân sự kêu lớn tiếng, từ xa vẫn nghe được.