29 Bấy giờ mọi kẻ chèo, Thủy thủ, tài công Đều xuống khỏi thuyền, Đứng trên bờ.
30 Họ cất tiếng than van về ngươi, Khóc lóc cay đắng, Họ rắc bụi lên đầu, Lăn mình trong tro bụi.
31 Họ cạo đầu, Mặc đồ tang chế vì ngươi. Lòng đau đớn, họ khóc lóc, Than vãn đắng cay.
32 Trong khi khóc thương Chúng cất lên một bài điếu văn, ca rằng: Ai giống như thành Ty-rơ, Như bị lặng yên trong lòng biển cả?
33 Khi hàng hóa ngươi được đưa ra qua các đại dương; Ngươi làm nhiều dân thỏa mãn; Với tài sản lớn lao và nhiều sản phẩm, Ngươi làm giàu cho nhiều vua trên đất.
34 Giờ đây ngươi bị tan vỡ Và chìm sâu nơi biển cả, Hàng hóa và mọi kẻ ở với ngươi Cùng chìm xuống theo ngươi.
35 Mọi cư dân trên các hải đảo Đều kinh ngạc về ngươi; Các vua của họ hết sức kinh hoàng, Mặt mày thất sắc.