14 Tôi nhận thấy mọi sự Đức Chúa Trời làm tồn tại mãi mãi, loài người không thêm bớt được gì cả. Đức Chúa Trời làm như vậy để loài người kính sợ Ngài.
15 Điều hiện có, đã có rồi; Điều sẽ có, đã có từ ngàn xưa. Đức Chúa Trời cho tái diễn những điều gì đã qua.
16 Ngoài ra, tôi còn nhìn thấy điều này trên đời: Chính tại chốn công đường, lại có gian ác; Và chính tại nơi công chính, lại có việc làm bất chính.
17 Tôi tự nhủ: “Đức Chúa Trời sẽ xét xử Cả người công chính lẫn người gian ác; Vì Ngài ấn định thời kỳ cho mọi sự, mọi việc.”
18 Tôi tự nhủ: “Đức Chúa Trời thử thách loài người, để cho họ thấy loài người chẳng hơn gì loài thú.”
19 Vì số phận loài người và số phận loài thú chung quy giống nhau: loài người chết, loài thú cũng chết. Cả hai đều là sinh vật có hơi thở. Vậy loài người chẳng hơn gì loài thú. Thật mọi sự đều phù vân, hư ảo.
20 Cả hai đều cùng đi về một nơi: cả hai đều ra từ bụi đất, cả hai đều trở về bụi đất.