17 Giữa cổng đền và bàn thờ, các thầy tế lễ, những người phụng sự CHÚA, Nên khóc lóc van xin: “Lạy CHÚA, xin thương xót dân Ngài, Xin đừng để gia sản Ngài bị sỉ nhục, Làm trò cười cho các dân các nước. Sao các dân nước ngoài dám hỏi nhau: ‘Đức Chúa Trời chúng nó đâu rồi?’ ”
18 Bấy giờ CHÚA tỏ lòng nhiệt thành đối với đất mình, Và thương xót dân mình.
19 CHÚA đáp lời dân Ngài: Này, Ta ban cho các con lúa mì, rượu mới, và dầu; Các con sẽ no nê thỏa thích. Ta sẽ không bao giờ để các con Phải chịu sỉ nhục giữa các dân các nước nữa.
20 Quân thù phương bắc, Ta sẽ đẩy xa khỏi các con, Đuổi chúng đến vùng đất khô cằn hoang vắng. Tiền quân của chúng sẽ sa xuống biển đông, Hậu quân của chúng sẽ sa xuống biển tây. Chúng sẽ xông lên mùi hôi thối, Bốc mùi tanh hôi, Vì chúng đã dám hành động ngạo mạn.
21 Hỡi đất đai, đừng sợ! Hãy hân hoan vui mừng, Vì CHÚA đã làm những việc vĩ đại!
22 Hỡi loài thú rừng, đừng sợ! Vì bãi cỏ nơi đồng hoang sẽ xanh mướt, Cây cối ra trái tốt tươi, Cây vả, cây nho, sum sê hoa quả.
23 Hỡi con cái Si-ôn, hãy hân hoan vui mừng Trong CHÚA, Đức Chúa Trời của các ông bà! Vì Ngài ban mưa mùa thu cho các ông bà Theo sự thành tín của Ngài, Ngài cho mưa rào đổ xuống các ông bà, Mưa thu và mưa xuân, như ngày trước.