12 Ngài phán: “Ngươi sẽ chẳng được vui mừng nữa, Hỡi con gái đồng trinh tại Si-đôn bị áp bức, Hãy đứng dậy, chạy qua Kít-tin, Ở đó ngươi cũng không được bình an đâu.”
13 Hãy xem đất người Canh-đê, Dân này không là gì cả. Người A-si-ri đã làm cho nó Thành chỗ ở của thú rừng; Chúng dựng tháp vây thành; Chúng cướp sạch Và làm cho các lâu đài hoang tàn.
14 Hỡi tàu bè Ta-rê-si, hãy than khóc Vì thành lũy các ngươi đã bị hủy diệt.
15 Lúc ấy thành Ty-rơ sẽ bị quên lãng trong bảy mươi năm, như năm tháng của một vua. Mãn bảy mươi năm, thành Ty-rơ sẽ như bài hát của một cô điếm.
16 “Hỡi cô điếm đã bị lãng quên, Hãy lấy đàn, đi khắp thành. Hãy đàn thật hay, hát nhiều bài hát, Để người ta nhớ đến mầy.”
17 Mãn bảy mươi năm CHÚA sẽ thăm viếng Ty-rơ và nó trở lại thực hành nghề cũ, buôn hương với tất cả các vương quốc trên mặt đất.
18 Nhưng hàng hóa và tiền công của nó sẽ được để riêng ra cho CHÚA, không tích trữ cũng không cất giấu. Hàng hóa ấy sẽ cung cấp thực phẩm dồi dào và quần áo đẹp đẽ cho những người ở trước mặt CHÚA.