1 Đức Chúa Trời của các ngươi phán: Hãy an ủi, hãy an ủi dân Ta.
2 Hãy dịu dàng nói với Giê-ru-sa-lem, Hãy thông báo cho nàng rằng: Sự lao khổ của nàng đã chấm dứt; Tội lỗi nàng đã được trả thay, Vì tất cả tội lỗi mình, Nàng đã nhận gấp đôi từ tay CHÚA.
3 Có tiếng kêu rằng: “Hãy chuẩn bị trong đồng hoang Một con đường cho CHÚA. Hãy làm ngay thẳng đường cái trong sa mạc Cho Đức Chúa Trời chúng ta.
4 Mọi thung lũng sẽ được nâng cao, Mọi núi đồi sẽ bị hạ thấp. Những nơi gồ ghề sẽ thành bằng phẳng, Những chỗ lồi lõm sẽ trở nên đồng bằng.
5 Bấy giờ vinh quang của CHÚA sẽ được khải thị Và mọi người đều sẽ thấy vì miệng CHÚA đã phán như thế.”
6 Có tiếng nói: “Hãy kêu lên.” Tôi hỏi: “Tôi sẽ kêu gì đây?” Tất cả mọi người chỉ là cỏ, Mọi sự đẹp đẽ của họ như hoa ngoài đồng.
7 Cỏ khô, hoa rụng Khi hơi thở CHÚA thổi qua chúng. Thật vậy, loài người chỉ là cỏ.