14 “Ta đã giữ im lặng từ lâu, Ta đã nín lặng và tự kiềm chế mình. Nhưng bây giờ Ta rên la, Ta thở hổn hển, Đứt quãng như đàn bà sinh đẻ.
15 Ta sẽ làm cho đồi núi hoang vu, Tất cả cây cỏ khô héo. Ta sẽ làm sông ngòi thành những đảo, Ao hồ đều khô cạn.
16 Ta sẽ dắt những kẻ mù bằng con đường mà chúng chưa biết; Dẫn họ đi trên các nẻo mà chúng chưa hay. Ta sẽ biến bóng tối trước mặt họ thành ánh sáng, Những nơi gồ ghề thành bằng phẳng. Ta sẽ làm những việc này Và không bỏ qua.
17 Còn những kẻ tin tưởng thần tượng, Những người nói với tượng đúc rằng: Các ngài là thần của chúng tôi, Đều sẽ bị thối lui và hoàn toàn hổ thẹn.
18 Hỡi những kẻ điếc, hãy nghe; Hỡi những kẻ mù, hãy nhìn để thấy.
19 Ai là người mù? Nếu không phải là tôi tớ của Ta. Ai là người điếc như sứ giả Ta sai đi? Ai là người mù như người tận hiến cho ta? Mù loà như tôi tớ CHÚA?
20 Người nhìn nhiều điều nhưng không chú ý, Tai người mở ra nhưng không nghe.”