1 “Hỡi phụ nữ hiếm hoi, Không sinh nở, hãy hát lên; Hỡi người chưa từng đau đớn sinh nở Hãy cất tiếng ca hát và reo hò. Vì con cái của phụ nữ bị ruồng bỏ Sẽ nhiều hơn con cái của phụ nữ có chồng,” CHÚA phán như vậy.
2 “Hãy nới rộng chỗ trại ngươi ở; Căng các tấm bạt của trại ngươi ra, Đừng giữ lại. Hãy giăng dây cho dài, Đóng cọc cho chắc.
3 Vì ngươi sẽ tràn ra bên phải lẫn bên trái; Dòng dõi ngươi sẽ chiếm hữu các nước Và định cư trong các thành bỏ hoang.
4 Đừng sợ; vì ngươi sẽ không bị xấu hổ, Chớ lo; vì ngươi sẽ không bị nhục nhã; Vì ngươi sẽ quên sự xấu hổ của thời thanh xuân Và không còn nhớ nữa nỗi nhục nhã của thời góa bụa.
5 Vì Đấng tạo ra ngươi là chồng ngươi; Danh Ngài là CHÚA Vạn Quân. Đấng chuộc ngươi lại chính là Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên; Ngài được xưng là Đức Chúa Trời của cả trái đất.
6 Vì CHÚA đã gọi ngươi về Như người vợ bị bỏ và đau khổ trong lòng; Tức là người vợ cưới thời thanh xuân đã bị bỏ;” Đức Chúa Trời ngươi phán như vậy.