1 Người công chính chết đi Nhưng chẳng ai để ý đến. Người nhân đức bị cất đi Nhưng không ai hiểu rằng: Người công chính được cất đi Khỏi tai họa,
2 Người đi vào sự bình an. Những kẻ sống ngay thẳng Sẽ an nghỉ trên giường mình.
3 “Nhưng các ngươi, hỡi con cái của phù thủy, Dòng dõi của kẻ ngoại tình và gái điếm, hãy lại gần đây.
4 Các ngươi đã cười nhạo ai? Các ngươi đã mở to miệng, Le lưỡi chế giễu ai? Không phải các ngươi là con cái của kẻ tội lỗi, Dòng dõi của kẻ nói dối sao?
5 Các ngươi hành dâm bên cây sồi, Dưới mọi cây xanh; Các ngươi giết con cái làm sinh tế nơi thung lũng, Dưới vực đá sâu.
6 Gia tài của ngươi ở giữa vòng các tảng đá trơn tru nơi thung lũng; Chính chúng nó là sản nghiệp ngươi. Ngươi đã đổ dầu làm lễ tưới Và dâng tế lễ ngũ cốc cho các tảng đá ấy. Ta có nên nguôi giận vì những việc như thế không?
7 Ngươi đã đặt giường trên núi cao lừng lững Và lên đó dâng tế lễ.